
Áo, ngày… tháng… năm…
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà đã tròn 1 năm kể từ ngày tôi vượt dãy Alps để ghé thăm ngôi làng Hallstaff nước Áo. Dự định ban đầu chỉ dừng lại vài tiếng, chụp vài kiểu hình rồi đi phượt ảo tiếp. Ấy thế mà, không hiểu sao, cùng với cây đàn Ukulele nhỏ xinh, tôi chơi nhạc trước sân nhà thờ để tồn tại qua ngày, vất vưởng tận hưởng sự bình yên đáng yêu của ngôi làng Hallstatt xinh đẹp mà tạm quên khái niệm thời gian. Vì sao ư?
Về lịch sử, Hallstatt là một ngôi làng nhỏ, tên được lấy theo hồ nước Hallstatter See. Nhiều bằng chứng khảo cổ cho thấy, người Celtic đã định cư tại đây từ 1,500 năm trước Công Nguyên, chủ yếu khai thác muối thông qua các mỏ đào sâu vào lòng núi, những mỏ này vẫn còn tồn tại cho đến hôm nay.
Điều làm cho ngôi làng Hallstatt với chỉ 982 người dân trở thành điểm đến thu hút bậc nhất nước Áo chính là sự hòa quyện tuyệt vời giữa ngôi làng và cảnh sắc bao quanh, với mây trời bao la, núi non trùng điệp và hồ nước Hallstatter See trong vắt rộng mênh mông… Tất cả tạo nên một khung cảnh yên bình như bước ra từ một câu chuyện cổ tích thần tiên, khiến tôi như mê đắm chẳng nỡ rời xa…










Tôi sẽ không thể quên những buổi chiều nắng nhạt tại Hallstatt, khi đã chơi cây đàn Ukulele đến khúc nhạc cuối cùng, tôi tự thưởng cho mình một ly càfê nóng, ngồi lặng bên cửa sổ nơi căn nhà trọ nhỏ tồi tàn đang nở đầy hoa, tôi thả hồn vào những đám mây từ đỉnh núi đang sà đáp xuống lòng hồ trong vắt trước mặt, những chú thiên nga trắng muốt lướt nhẹ trên mặt hồ, để lại những vệt nước lung linh… Hôm nay là ngày mấy rồi nhỉ? Điều này, với tôi, liệu có đáng quan tâm…
Ý kiến bạn đọc